
Anonymous
0
0
Soạn bài Tổng kết phần văn (tiếp theo) | Ngắn nhất Soạn văn 8
- asked 4 months agoVotes
0Answers
0Views
Soạn bài Tổng kết phần văn (tiếp theo) (ngắn nhất)
Soạn Tổng kết phần Văn (tiếp theo) ngắn gọn:
Câu 3 (trang 144 sgk ngữ văn 8 Tập 2):
- Văn nghị luận là loại văn được viết nhằm xác lập cho người nghe, người đọc một tư tưởng, quan điểm nào đó. Văn nghị luận phải có luận điểm rõ ràng, có lí lẽ, dẫn chứng thuyết phục. Những tư tưởng, quan điểm trong bài văn nghị luận phải hướng tới giải quyết những vấn đề đặt ra trong cuộc sống, xã hội thì mới có ý nghĩa.
- Nét khác biệt nổi bật giữa văn nghị luận trung đại và văn nghị luận hiện đại:
+ Từ ngữ cổ, cách diễn đạt cổ, những hình ảnh có tính ước lệ, câu văn được viết theo lối biền ngẫu, sóng đôi nhịp nhàng, sử dụng nhiều điển tích, điển cố. Viết bằng chữ Hán, thường được chia ra theo chức năng và mục đích sử dụng, thường gắn với những sự kiện lịch sử trọng đại.
+ Văn nghị luận hiện đại viết bằng chữ quốc ngữ, lời văn giản dị, câu văn gần với lời nói thường, gần với đời sống hơn (trong Thuế máu và một số bài đã học ở lớp 7).
+ Nghị luận trung đại thể hiện rõ thế giới quan con người trung đại: tư tưởng “mệnh trời”, đạo “thần chú”, lí tưởng nhân nghĩa…
Câu 4 (trang 144 sgk ngữ văn 8 Tập 2):
Các văn bản nghị luận được viết có lí, có tình, có dẫn chứng nên đều có sức thuyết phục cao:
* Chiếu dời đô (Lí Công Uẩn)
- Có lí: viện dẫn sử sách Trung Quốc nói về việc các vua đời xưa đã từng có những cuộc dời đô.
+ Nhà Thương năm lần dời đô.
+ Nhà Chu ba lần dời đô.
→ Việc dời đô ngày nay của nhà vua cũng là chuyện thường tình.
* Hịch tướng sĩ (Trần Quốc Tuấn)
- Có lí:
+ Lấy dẫn chứng trong lịch sử để chứng minh “Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước”.
* Nước Đại Việt ta (Trích Bình Ngô Đại Cáo - Nguyễn Trãi)
+ Có lí: nước Đại Việt có nền văn hiến lâu đời, lãnh thổ riêng, phong tục riêng, triều đại riêng, anh hùng hào kiệt đời nào cũng có.
+ Có tình: Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo
+ Dẫn chứng: Lưu Cung, Triệu Tiết, Toa Đô, Ô Mã Nhi đều thất bại thảm hại…
* Bàn luận về phép học (Nguyễn Thiếp)
- Có lí: cái hại vô lường của lối học cầu danh lợi; cái lợi của việc học chân chính
- Có tình: hết lòng lo lắng cho sự học, cho tương lai của đất nước.
- Có chứng cứ: cái hại của lối học hình thức; cái lợi của học chân chính
* Thuế máu (Nguyễn Ái Quốc)
- Có lí: bóc trần bản chất tàn ác của chính quyền thực dân trong việc lừa bịp để lợi dụng thuế máu của nhân dân thuộc địa phục vụ quyền lợi của chúng.
- Có tình: sự đồng cảm với những nạn nhân vô tội; lên án chủ nghĩa thực dân.
- Có chứng cứ: con số chính xác, hình ảnh cụ thể.
Câu 5 (trang 144 sgk ngữ văn 8 Tập 2):
- Giống nhau: Cả ba văn bản Chiếu dời đô, Hịch tướng sĩ và Nước Đại Việt ta đều thể hiện tinh thần dân tộc sâu sắc, thể hiện ý chí tự cường.
- Khác nhau:
Chiếu dời đô |
Hịch tướng sĩ |
Nước Đại Việt ta | |
Hình thức thể loại |
Thể chiếu |
Thể hịch |
Thể cáo |
Nội dung tư tưởng |
Thể hiện ý chí tự cường của dân tộc đang lớn mạnh. |
Thể hiện tinh thần quyết chiến quyết thắng lũ giặc bạo tàn |
Ý thức sâu sắc về độc lập, chủ quyền của dân tộc. |
Câu 6 (trang 144 sgk ngữ văn 8 Tập 2):
- Qua văn bản Nước Đại Việt ta, có thể thấy tác phẩm Bình Ngô đại cáo được coi là bản tuyên ngôn độc lập của dân tộc Việt nam khi đó. Bởi vì bài cáo đã khẳng định dứt khoát nước Đại Việt là một nước độc lập, điều đó được xem là chân lí hiển nhiên. - So với bài Sông núi nước Nam, ý thức về nền độc lập dân tộc trong văn bản Nước Đại Việt ta có những điểm mới. Nếu như ở bài Sông núi nước Nam, ý thức về nền độc lập của dân tộc được xác định trên hai phương diện: lãnh thổ và chủ quyền thì đến Nước Đại Việt ta, ý thức dân tộc phát triển sâu sắc và toàn diện hơn. Nước Đại Việt có nền văn hiến lâu đời, lãnh thổ riêng, phong tục riêng, triều đại riêng, anh hùng hào kiệt đời nào cũng có
- Trong “Sông núi nước Nam”, tác giả khẳng định kẻ thù phải thất bại khi đến xâm lược Đại Việt còn trong Nước Đại Việt ta, chiến thắng được miêu tả rất cụ thể:
Lưu Cung tham công nên thất bại,
Triệu Tiết thích lớn phải tiêu vong,
Cửa Hàm Tử bắt sống Toa Đô,
Sông Bạch Đằng giết tươi Ô Mã
Việc xưa xem xét
Chứng cớ còn ghi.