
Anonymous
0
0
Soạn bài Nhớ đồng | Ngắn nhất Soạn văn 11
- asked 2 months agoVotes
0Answers
0Views
Soạn bài Nhớ đồng (ngắn nhất)
Soạn bài Nhớ đồng (Tố Hữu) ngắn gọn:
Phần đọc - hiểu văn bản
Câu 1 (trang 48 SGK Ngữ văn 11 Tập 2)
- Tiếng hò vọng vào nhà tù trở thành cảm hứng cho bài thơ vì:
- Tiếng hò gợi cảm giác quen thuộc, thân thương bởi quê hương tác giả, xứ Huế, vốn là mảnh đất của những tiếng hò, những làn điệu dân ca trữ tình.
- Tiếng hò cất lên lẻ loi giữa trưa vắng, tĩnh lặng gợi sự đồng cảm với cảnh ngộ cô độc của người tù.
- Tiếng hò khiến người tù càng khắc khoải với nghịch cảng bị giam cầm, ngăn cách với cuộc sống bên ngoài.
Câu 2 (trang 48 SGK Ngữ văn 11 Tập 2)
- Trong bài thơ, Tố Hữu dùng khá nhiều phép điệp, nhất là điệp khúc: "Gì sâu bằng những trưa thương nhớ", "Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh" và điệp từ "dâu".
- Điệp từ "đâu" lập lại liên tiếp ở các khổ thơ trải ra mênh mông nỗi nhớ của nhà thơ. Nó khơi gợi để nhà thơ hồi tưởng và nhớ thương về tất cả những gì đã gắn bó máu thịt với mình. Đôi chân đã bị cùm, đôi mắt đã bị giam hãm bởi bốn bức tường của nhà lao, nhà thơ chỉ còn có thể nghe và cảm nhận bằng tâm hồn nhạy cảm của mình.
-> Việc sử dụng thành công những biện pháp nghệ thuật như đã nêu cho thấy sự cảm nhận sâu sắc của nhà thơ trong hoàn cảnh tù đày.
Câu 3 (trang 48 SGK Ngữ văn 11 Tập 2)
Niềm yêu quý thiết tha và nỗi nhớ da diết của nhà thơ với quê hương, đồng bào được diễn tả thể hiện qua:
- Hệ thống hình ảnh mộc mạc, bình dị, quen thuộc.
- Từ ngữ: giản dị, trong sáng, gợi cảm.
- Giọng điệu: tha thiết, bồi hồi, mong ngóng.
Câu 4 (trang 48 SGK Ngữ văn 11 Tập 2)
Từ nỗi nhớ thương tha thiết đối với quê hương, mạch cảm xúc của bài thơ trở về với thực tại, với niềm say mê lý tưởng, với sự khao khát tự do và khao khát hành động. Bài thơ này ra đời sau bài Tâm tư trong tù (bài thơ được viết ngay sau những ngày bị bắt) nên không hề có một chút "ảo tưởng hồn ngây" nào. Câu thơ giục giã hướng ngay về khát vọng tự do:
Rồi một hôm nào, tôi thấy tôi
Nhẹ nhàng như con chim cà lơi
Say đồng hương nắng vui ca hát
Bài thơ kết thúc bằng điệp khúc nhớ thương nhưng đến đây sự nhớ thương đã trở thành động lực để nhà thơ hành động, trở thành một bản quyết tâm thư với chính bản thân, với lý tưởng và con đường cách mạng mà Tố Hữu mãi trung thành.
Câu 5 (trang 48 SGK Ngữ văn 11 Tập 2)
Sự vận động của tâm trạng tác giả trong bài thơ:
- Tâm trạng cô đơn, hiu quạnh khi nghe tiếng hò trong nhà tù ngột ngạt.
- Tâm trạng mong nhớ thiết tha hướng về cuộc sống và quê hương bên ngoài.
- Hồi tưởng lại cuộc đời của chính mình, từ những ngày vô định trước khi gặp cách mạng đến khi hạnh phúc trong ánh sáng của lý tưởng.
- Khát khao ra khỏi nhà tù, về với tự do.
- Thương nhớ quê hương, đồng ruộng.