
Anonymous
0
0
Mưa xuân - Tác giả tác phẩm Ngữ văn lớp 9 - Kết nối tri thức
- asked 4 months agoVotes
0Answers
0Views
- Nguyễn Bính (1918 - 1966) quê ở Nam Định, là nhà thơ nổi tiếng từ phong trào Thơ mới.
- Thơ Nguyễn Bính đẳm thắm, thiết tha, gẩn gũi với ca dao, thể hiện tình yêu đối với làng quê và văn hoá truyền thống của dân tộc.
II. Tìm hiểu văn bản Mưa xuân
1. Thể loại
- Tác phẩm Mưa xuân thuộc thể loại: thơ 7 chữ.
2. Xuất xứ
- Bài thơ được in trong tập Lỡ bước sang ngang.
- Trích trong Tuyển tập Nguyễn Bính, NXB Văn học, Hà Nội, tr25 – 26.
3. Phương thức biểu đạt
- Phương thức biểu đạt: biểu cảm.
4. Bố cục Mưa xuân
- Phần 1: Vẻ đẹp của thiên nhiên khi mùa xuân đến.
- Phần 2: Tâm trạng và hành động của con người khi mùa xuân đến.
5. Giá trị nội dung
- Bài thơ là bức tranh thôn quê đẹp và sống động, tạo nên một cảm giác yên bình, thanh tịnh và đầy sức sống. Bức tranh này giúp cho người đọc có thể tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn và cảm nhận được sự đẹp đẽ của cuộc sống thôn quê. Nguyễn Bính đã ghim vào tâm khảm người đọc một bản đính ước của mùa và xui người ta mong nhớ.
6. Giá trị nghệ thuật
- Với thể thơ 7 chữ, cách ngắt nhịp linh hoạt cùng những hình ảnh miêu tả sinh động, hấp dẫn đã tạo nên sự thành công của bài thơ.
III. Tìm hiểu chi tiết văn bản Mưa xuân
1. Những thay đổi trong tâm trạng của cô gái
- Tâm trạng trong câu thơ:mưa xuân phơi phới bay: cô gái vui vẻ, háo hức, hân hoan chờ đợi chàng trai
- Tâm trạng trong câu thơ: mùa xuân đã cạn ngày: em buồn, thất vọng.
2. Không gian mùa xuân của làng quê Bắc Bộ và dòng tâm trạng, cảm xúc của cô gái
- Không gian mùa xuân của làng quê Bắc Bộ và dòng tâm trạng, cảm xúc của cô gái có mối liên hệ mật thiết với nhau.
- Những hình ảnh thơ:
+ Khung cửi, lụa trắng gợi hoàn cảnh sống nơi thôn dã.
+ Hình ảnh mưa xuân: không gian đặc trưng của vùng quê Bắc Bộ. Mưa xuân gọi chồi non, lộc biếc, tuổi xuân bừng lên với những cảm xúc mới mẻ.
=> Lợi tự tình: câu chuyện trong bài là một câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng đầy dang dở, tâm trạng e ấp, mong chờ và niềm khao khát được gặp lại người thương của một cô gái trẻ trong đêm hội chèo làng Đặng.
MƯA XUÂN
(Nguyễn Bính)
Chiều ấm mùi hương thoảng gió đưa
Tà tà mưa bụi rắc thưa thưa
Cây cam cây quít cành giao nối
Lá ngửa lòng tay hoa đón mưa.
Nào ai nhìn thấy rõ mưa xuân?
Tơ nhện vừa giăng sợi trắng ngần
Bươm bướm cứ bay không ướt cánh
Người đi trẩy hội tóc phơi trần.
Đường mát da chân lúa mát mình
Đôi bờ cỏ dại nở hoa xanh
Gò cao đứng sững trâu kềnh bụng
Nghếch mõm nghe vang trống hội đình.
Núi lên gọn nét đá tươi màu
Xe lửa về Nam chạy chạy mua
Một toán cò bay là mặt ruộng
Thành hàng chữ nhất trắng phau phau.
Bãi lạnh bờ dâu sẫm lá tơ
Làng bên ẩm ướt giọng chuông mờ
Chiều xuân lưu luyến không đành hết
Lơ lửng mù sương phảng phất mưa.